Thứ Hai, 18 tháng 1, 2016

 Nghe tin em ... Trở về thăm phố Quảng . Lòng bồi hồi . Ôi nhớ quá quê xưa ... *** Em đến quê tôi , Những ngày nầy nắng đổ . Không biết bây giờ ... Còn là Quảng Trị ngày xưa ? Hẳn con sông quê, đang ôm bờ phố nhỏ...

Thứ Tư, 16 tháng 12, 2015

Quê miềng hai tiếng thân thương Đi xa thì nhớ vẫn vương thì về Xa quê lòng mãi ê chề Nhớ cha nhớ mẹ bộn bề lo toan Xuân sang hoa gạo phải tàn Mùa đông rét buốt thương đàn em thơ Mẹ ơi con ngóng từng giờ Về quê miềng với nỗi niềm xót xa Thăm...

Thứ Ba, 8 tháng 12, 2015

Khi lên TP.HCM họọc, tui ở chung phòng với một thằng Quảng Ngãi, tên Ngàn. Lạo nớ lần đầu rời quê, bơ mỗi lần nghe tui nói, lạo chởng tai. Ở được nửa năm thì lạo quen giọng, nói chi lạo cũng hiểu. Lạo nói lạo có bằng C tiếng Quảng Trị rồi. Tui mới đắc...
Kỳ chầu nớ, tui cợ mô 7- 8 tuổi tê mấy. Tui dọi eng tui đi rú chặt củi bích bổi, ăn sim ăn muồng. Mỗi lần đi là eng tam tui khoái bắt chim lắm thể. Trưa, nắng nóng cợ ri là chờ mấy người nậy chui vô trung côộc cơn queng tròn che lá nằm mà thở hì hôộc,...
Có mối tình đơm bông từ giếng Mội Trung vạn ngày chị sương nác ê vai; Có bầy em lấm lem dòm bắt tội Đã nậy khun theo tiếng mạ thở dài… Có một thời béc mắt chộ sắn khoai Đa vàng ỏng, chinh trần đi vô rậy. Côi độộng mối có người chưa kịp nậy Ngồi...
Tới chừ, tui vẫn hay nằm mớ chộ kỵ. Là vì hồi nhỏ đói quái, cứ cheng veng “răng lâu rồi hung có đám kỵ”? Khung có kỵ thì hung có chi ăn. Ngày thường, ăn hết sắn cổ, qua sắn lát, tới béng tu huýt, cũng toàn sắn hết, ớn hung, chừ nhắc lại còn nổi đa...
 Khi neng cỏ đã theo về với đất Mệ ngoại tui vẫn trệu trạo méng trù: “Nói bờ hớ, lối mi còn nhò nhỏ Tau đi mần, mi cứ dọi sau khu”. Chín ba tuổi, mệ khôông còn khỏe nữa Lê lưng còng, chốống cậy ngó vu vơ Ra trước cươi, mệ lom khom nhổ...